Dazzle: Đổi máy - Suy nghĩ và kết luận!

  • Thread starter Thread starter Dazzle
  • Ngày gửi Ngày gửi

Dazzle

Già Làng
Tham gia
17/12/10
Bài viết
4,438
Được Like
7,607
Nơi ở
Bia hơi Hà Nội
Lang thang trên mạng vớ được cái blog của "bố" nào viết khá hay (Tác giả Duke Phạm), mời anh em đọc cùng và suy nghĩ:
...................
.....phong trào mua sắm máy ảnh DSLR lan rộng khắp nơi. Ngày nào ra đường lượn quanh trung tâm Sài Gòn là thấy quá chừng các bạn cầm máy chụp tứ lung tung, thậm chí giật máy ảnh cũng là phong trào “ăn theo” của phường cướp giật. Trên các diễn đàn online thì “khẩu chiến” Ca-Ni diễn ra đủ mọi sắc thái, thượng vàng hạ cám có đủ luôn. Mấy anh bạn thân đang xài Ca bỗng dưng “đào tẩu” qua Ni rồi lâu lâu cũng ngứa miệng chọc nhau kiểu dìm hàng qua lại. Nhưng cũng nhờ vậy, mình có điều kiện thử qua nhiều thể loại máy khác nhau của cả Canon và Nikon, từ 5D2, 1D3, 1D4 qua D90, D300s, D700, D3, D3s và cả D3x. Tuy nhiên, sau nhiều lần thử, cái vụ hình họt đẹp hơn đâu không thấy, toàn thấy dở hơn, xấu hơn. Lý do cực kỳ giống nhau đó là Không Quen Máy. Ngay kể cả cùng một hãng như 1D4 cũng làm mình lớ ngớ xử lý focus này nọ loạng quạng do sử dụng khác 7D. Cầm qua máy Nikon thì hỡi ôi còn khổ nữa do cả đống nút này nọ khác, mấy cái wheels vặn vặn xoay xoay cũng ngược với Canon. Lúc này cứ suy nghĩ, chả hiểu mấy bố cứ chửi nhau ầm ầm làm gì khi Ca hay Ni cũng “chuối” y như nhau. Nếu một người đang dùng quen Sony chẳng hạn thì cầm cái máy Canon hay Nikon lên cũng trớt quớt đều thôi. Hơn nữa, một điều mà dân chụp hình có thâm niên điều biết rõ là máy móc không phải là yếu tố quyết định tấm ảnh đẹp hay không. Nó chỉ đóng vai trò là yếu tố kết hợp và nâng cao để tạo ra tấm ảnh hoàn hảo.

Giữa năm 2011, tôi qua Mỹ định cư. Lần đầu qua Mỹ nên tôi đã dành thời gian đi du lịch một số tiểu bang, trong đó có Florida, tiểu bang có những bãi biển đẹp mê hồn. Tại đây tôi đã thuê trực thăng bay suốt 30 phút quanh thành phố St. Peterburg và bãi biển Treasure Island để chụp hình từ trên cao. Với Canon 7D và 24-70 thì việc chụp cảnh thật chán do hạn chế tiêu cự bị crop 1.6x của 7D. Sau lần đó, tôi nghĩ ngay đến việc đổi một máy full frame. Ứng cử viên sáng giá nhất cho cái thói quen xài máy của tôi là EOS 5D Mark II.

Trở về Việt Nam để lo công việc, tôi đã đổi 7D qua 5D Mark II và 24-70L qua 135L. Combo 5D2+135L đã thoả mãn cơn khát chụp chân dung của tôi và sau này thêm 35L, 16-35L đáp ứng món landscape đặc biệt. Tôi tự nhủ sẽ lại quất một chuyến trực thăng nữa để phang bằng super-wide, nhưng lần tới sẽ là New York. Trước khi quay lại Mỹ, tôi đã có một quyết định mà đến giờ vẫn cảm thấy mình sai lầm một chút. Đó là tôi đã bán 135L đi và rước một em 85L huyền thoại của Canon về. Giá mà lúc đó dư dả chút, tôi đã giữ lại 135L chứ không bán vì tiêu cự đó chụp chân dung vẫn có cảm giác thích hơn 85L. Một tuần trước khi rời khỏi Việt Nam, tôi đã “đập hộp” dùm một cậu em chiếc EOS 1D Mark IV mới tinh mua từ Lê Bảo Minh (chính xác là bị tên Dương Vi Khoa nó póc tem trước) rồi mang qua Mỹ dùm mà không hề nghĩ số phận sau này gặp lại chiếc máy đó.

Lần này về Mỹ, tôi có thời gian nhiều hơn nên đã tham gia khá nhiều cộng đồng nhiếp ảnh nước ngoài (Mỹ và vài nước khác). Nào giờ đúng là ếch ngồi đáy giếng, giờ mới thấy dân nhiếp ảnh nước ngoài nó bỏ xa lắc nhiếp ảnh Việt Nam. Nếu cứ cái kiểu thi nhau đè teen ra chụp xoá phông hoặc dụ mẫu vô hotel chụp cái kiểu nude nửa mùa thì chả bảo giờ đưởi theo nổi thiên hạ. Tôi bắt đầu chịu khó mua sách về đọc, thực hành theo các cách bài bản của phương Tây

Và qua các diễn đàn, tôi cũng nhận ra rằng hoá ra không phải chỉ Việt Nam mà ở cái xó xỉnh nào trên Thế Giới này thì fans của Ca-Ni vẫn choảng nhau chí chết chứ không nói chuyện tử tế được. Âu nó cũng giống như thù truyền kiếp rồi. Chả trách dân Việt Nam mình được.

Hai cái thằng Canon – Nikon cũng ác, cứ cố tình ra hàng cùng lúc làm thiên hạ sục sôi. Canon vừa bán ra chú 5D Mark III mà biết bao người mong chờ (trong đó có tôi) thì Nikon cho lên kệ ngay chú D800 với độ phân giải cao gấp rưỡi chú 5D3 mà giá lại rẻ hơn. Thế là lập tức xuất hiện một cơn sóng ngầm “đào tẩu” bán 5D2 để sắm D800. Ngay bản thân tôi cũng lung lay kinh khủng khi đọc review về D800 trên các trang thông tin uy tín. Chưa kể nguyên đám bạn chơi trên Facebook nhào vào lôi kéo hội đồng. Tôi quyết định “đào tẩu” theo tiếng gọi của công nghệ mà quên đi mất cái lập trường xưa giờ của mình là “trăm hay không bằng tay quen”. Nhưng quyết định nông nổi đó đã bị dập tắt ngay từ trứng nước bởi… vợ tôi. Lý do là ngay hôm đó tôi đi mua xe mới và tiền bạc có phải dồn vô down cho nhiều nhiều hòng bớt tiền trả hàng tháng. Tôi đành lấy niềm vui xe mới để khoả lấp cơn nghiền công nghệ của mình nhưng vẫn nung nấu ý định sẽ “đào tẩu” tiếp sau 2, 3 tháng đi cày tiền. Tuy nhiên, đôi lúc tôi vẫn nghĩ đến chuyện lên đời 5D3 dù mắc tiền chút vì quá ngại thay đổi thói quen sử dụng cũng như mất công thanh lý từ ống kính cho đến đèn đuốc này nọ.

Một ngày, Canon đăng đàn xác nhận việc máy 5D3 bị lỗi ảnh hưởng sáng từ LCD xuống cảm biến ánh sáng của máy. Tôi thất vọng hoàn toàn dù biết rằng lỗi gì rồi cũng khắc phục được. Quyết tâm lụm gấp D800 bùng lên. Đúng lúc đó, cậu em Trường Tồn, người đã nhờ mua 1D Mark IV hỏi tôi có muốn mua thanh lý lại máy và một số lenses của cậu ấy không? Đang hăm he quất Nikon mà bị dội một cú nặng ký thế này thì không gục mới lạ. Máy móc mới keng, gần như không chụp gì. Vội vàng deal nhanh rồi quyết luôn dù quyết định này mang tính vét sạch túi và bóp mồm bóp miệng vài tháng mới đủ tiền. Phang luôn một lượt 1D4 + 14L. Nhớ lại cái lúc mua dùm rồi test thử em 1D4 này trong Thảo Cầm Viên mà chả hề nghĩ mình có ngày chơi tới mức đó mà lại chính là chiếc máy đó luôn. Âu nó cũng là cái số phận, số phận cho chung tình với Canon.

Hôm nay, ngồi viết những dòng này, mình vẫn đang trong tâm trạng chờ máy và lens ship từ Cali qua. Sáng mai dậy là lật đật đi thanh lý dàn 5D2, 16-35L thôi.

Kết lại một chút cho giống đầu bài viết nhé. Tôi vẫn bảo lưu cách nghĩ của mình là TRĂM HAY KHÔNG BẰNG TAY QUEN. Xài máy Canon hay Nikon hay gì gì đi nữa cũng vậy thôi. Nó đến với bạn có thể do ngẫu nhiên mà cũng có thể do tác động xung quanh. Nhưng khi có nó rồi, bạn sẽ quen với nó và theo nó suốt một quãng đường dài. Đừng quá lăn tăn về việc hãng này hãng kia vì thực sự nó không phải yếu tố tiên quyết tạo nên tấm ảnh đẹp của bạn. Mỗi máy đều có những ưu điểm, nhược điểm riêng. Các hãng sẽ không bao giờ tạo ra một chiếc máy hoàn hảo 100% cả vì nếu như vậy họ sẽ không thể bán máy nhiều phân khúc hay bán máy lâu dài mãi được.

Xem ảnh của tác giả.
 
KHoái nhất câu này, đọc và suy từ mình ra xem đã thoát khỏi cái đó chưa hay vẫn còn đang mơ tưởng "vào cuộc" theo cái lối đó:

Nào giờ đúng là ếch ngồi đáy giếng, giờ mới thấy dân nhiếp ảnh nước ngoài nó bỏ xa lắc nhiếp ảnh Việt Nam. Nếu cứ cái kiểu thi nhau đè teen ra chụp xoá phông hoặc dụ mẫu vô hotel chụp cái kiểu nude nửa mùa thì chả bảo giờ đưởi theo nổi thiên hạ.
 
Tác giả này có vẻ bộn tiền lắm bác ự, thuê cả trực thăng để chụp ảnh, bao giờ có tiền em cũng sắm con chuồn chuồn, đi quay chụp đám cho nó ấn tượng
 
Back
Top